- Game bắn súng FPS(First-person shooters) trong môi trường 3D đã trở thành thể loại game yêu thích, và năm năm khó nhọc làm việc với Mario FX đã cho Miyamoto thấy rằng game góc nhìn người thứ ba trong một môi trường ba chiều luôn đi kèm với một vấn đề kĩ thuật : nơi đặt camera. Việc di chuyển trong không gian 3D làm cho mọi thứ trở nên rắc rối hơn. Các màn chơi tuyến tính có thể sử dụng một góc camera cố định, và tất cả các công trình trên đường đều mang lại lối đi, nhưng Miyamoto đã rất kiên định. Người chơi hẳn sẽ muốn có sự tự do khám phá, vậy nên họ cần có một góc camera xoay chuyển theo ý thích. Điều đó đòi hỏi một cách điều khiển khác so với cách mà Nintendo đã luôn sử dụng hơn chục năm.
- Họ đã vẽ ra được các loại lãnh thổ mới, và Miyamoto chắc chắn rằng người chơi sẽ cảm thấy dễ chịu. Ông đưa ra toàn bộ phần thiết kế camera bằng cách đưa nó vào câu chuyện; “tay camera” thường trực của bạn là Lakitu đang cưỡi trên đám mây của nó, quay lại quá trình chuyến phiêu lưu của bạn thay vì quăng bom trên đường đi của bạn như các game thường lệ trước. Góc độ và mode camera đã tích hợp vào các nút điều khiển mới, trong khi một cần điều khiển analog mở ra tầm vóc chuyển động của Mario. Màn biểu diễn nhảy nhót thường lệ được hoàn thiện hơn với nhảy ngồi, nhảy ba bước, nhảy bật tường và nhảy lộn ngược. Hơn nữa, giờ đây Mario có thể thơi thả bước dạo quanh thay vì luôn chạy trối chết khắp mọi nơi, khiến anh có thể nhẹ nhàng lẩn qua lưng đối phương mà không bị phát hiện.
- N&R4 đã thử nghiệm tất cả mọi thứ trên một nền phẳng, đầy ô kẻ bằng cách làm ra hình mẫu Mario 3D đuổi bắt một con thỏ vàng có tên MIPS, tên của con chip CPU. Một tá level đầy sáng tạo đã được “hàn đúc” lên dựa vào các cử động, kĩ năng mới của Mario và hình tượng “Săn trứng Easter”. Mọi chi tiết đều được xem xét rất cẩn thận. Những phần chơi tuyến tính dẫn dắt người chơi đến các trận đấu trùm, nhưng điểm nhấn của game lại nhằm vào sự khám phá tự do thoải mái trong game mà không còn giới hạn thời gian nữa. Các câu đố cũng đã có vai trò rất quan trọng. Mario không chỉ vượt qua các màn chơi và dạo bước trong môi trường của mình… anh còn phải giải đố chúng nữa chứ.
- Mario cũng đã tìm thấy được giọng nói của mình khi nam diễn viên Charles Martinet thất bại trong một buổi thử giọng. Được khuyên nên đóng vai một thợ hàn chì đến từ Brooklin nói chuyện với trẻ con về videogame, Martinet đã bỏ qua việc nói chuyện thô lỗ đó, và cho ra đời một bài nói lảm nhảm bập bẹ âm điệu cao về “cách làm một miếng bánh pizza”. Băng thu âm của ông là cái duy nhất được gửi tới Nintendo.
- Một cái tên N64 mới dành cho hệ máy mới đã được phát hành vào năm 1996 với scandal rằng nó không đi kèm với game Mario. PlayStation đã có trước 18 tháng phát hành, nhưng khi người chơi cắm một băng Super Mario 64 vào máy và một chàng Mario đầy đủ âm sắc xuất hiện : “It’s a-me Mario” thì lợi thế của Sony đã tạm thời biến mất. Đặc quyền cho con ngựa chiến của Nintendo đã trở lại. Miyamoto đã mang lại game sáng tạo nhất và kĩ thuật tiến bộ nhất lúc bấy giờ cho người chơi. Và cũng là một trong những game có cảm giác giải trí đơn thuần thú vị nhất lúc bấy giờ.
- Bị dẫn dụ vào trong lâu đài của Peach vì tiệc bánh, Mario nhìn thấy một Bowser-bự-hơn-bao-giờ-hết đã vào lâu đài trước và đã lấy cắp 105 trong 120 Power Stars của lâu đài này. Mario 64 bắt đầu với các level nguy hiểm tùy mức để giúp người chơi làm quen với một thể loại game mới, sau đó sẽ bị cuốn vào ngay trong nhiều bức tranh trong lâu đài với nhiệm vụ tìm lại những ngôi sao đã mất. Cả một công việc hết sức đồ sộ, nhưng chỉ cần một nụ cười từ Peach đã đủ xóa đi tất cả nỗi mệt nhọc.
- Mỗi cú nhảy đã được đi cùng mới một tiếng “Yah-HOO!” diễn tả một anh chàng đang hạnh phúc chiến đấu, vui mừng vì được việc. Và sao lại không phải vậy nhỉ? Mọi nhiệm vụ, như lúc nhân vật bay từ cannon vào pháo đài của Whomp để nắm lấy đuôi của Bowser và quăng hắn vào bom, đều rất tuyệt để cố gắng vượt qua, và mỗi thế giới đều dẫn đến một thử thách đầy thú vị. Những cái mũ là cải tiến mới của sức mạnh, đem đến khả năng bay và vô hình. Thực sự, Mario luôn ngả mũ chào như một điều căn xuyên suốt game; vì Miyamoto đã phá vỡ quy luật và sáng tạo. Đội ngũ phát triển thậm chí còn đưa được con thỏ MIPS đến hình ảnh với hai nhiệm vụ Star và còn là một người luôn chạy xung quanh tìm kiếm lỗi game để sửa chữa.
- Super Mario 64 đã để lại danh tiếng một trong những videogame được khen thưởng nhiều nhất mọi thời đại, và những chuẩn mực cho mọi game platform 3D noi theo. Dự án phần tiếp theo cho game chắc hẳn sẽ thêm vào tính năng multiplayer, nhưng Super Mario 64 2 đã không bao giờ ra đời kể từ bản demo một màn chơi.
- Thay vào đó, một bản Mario 64 trên hệ máy DS mười tám năm sau đã thêm vào những nhân vật có thể điều khiển là Luigi, Wario và Yoshi, và Mario đã góp thêm những tựa game chắc chắn vào tên tuổi N64. Super Smash Bros. đã lại mang đến cho Nintendo một đấu trường ngôi sao đứng nhất trong bảng xếp hạng của thể loại. Dòng Mario Party đã đưa minigame multiplayer vào tên tuổi, trong khi Paper Mario đưa chàng thợ hàn chì và các bạn đồng hành trở về thế giới RPG với một phong cách hợp thời : hình 2D đánh bại hình khối trong thế giới 3D.
- Chúng đã tốt đến mức không có game nào đi ngược lại lời dự báo của Nintendo. Người kế thừa của Game Boy, Virtual Boy, chìm dần dù có được hỗ trợ từ Mario Tennis và Mario Clash, và quyết định đi cùng với một băng game tích hợp giá đắt hơn đĩa game CD của PlayStation đã mang lại một tổn thất lớn trong doanh số bán ra của N64. Một đĩa nén trông giống đĩa Famicom đã được đưa ra, 64DD, nhưng đã thất bại. Nintendo thất bại lớn ngay sau cỗ máy khủng bố của Sony.
- Hệ máy chơi game thay thế, máy GameCube, đã là hệ console đầu tiên của Nintendo được phát triển mà không đi kèm với Mario.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét